Ban Thơ Văn NHN-2019 - Lá Thư Số 9

Gii thiu thơ văn - Phùng Quân





Tokyo, ngày 5 tháng 2 năm 2019

Hôm nay mùng một Tết Ta, Tết Nguyên Đán Kỷ Hợi 2019.

Tokyo vẫn một ngày như mọi ngày, chẳng có ai đến chúc tuổi mình và cũng chẳng có con cháu nào đến nhận tiền mừng tuổi.
Năm nào cũng vậy, nếu bạn ở Tokyo vào những ngày này,
Mừng Tết đến muộn màng mùa mưa lạnh
Thiếu mứt thơm chẳng thịt mỡ dưa hành
Vắng mai vàng, đối đỏ, bánh chưng xanh
Không hương khói tổ tiên không di ảnh 

Và thiếu nữa Quê hương đầy góc cạnh 
Trong tim mình nhiều ngõ ngách mỏng manh 
Trong bạn bè từng đôi mắt long lanh
Hướng về đó mà sao như lẩn tránh (Xuân Muộn - vt)

Và năm nay cũng thế, 
Giờ Quê hương đang gặp gỡ xum vầy
Có ai nhớ một mảnh đời vắng mặt (Thiếu Bóng Quê Hương- vt)

Đang phân vân có ai nhớ đến mình không nhỉ ? 
Thì đúng lúc đó, tôi nhận được một email thật ấm áp, có kèm bài thơ "Hãy Trở Về..." của Phùng Quân (Sempai Phùng Ngọc Tiến). Tôi oà vui... như trẻ nhỏ được anh chị lì xì.
Tôi thật may mắn có một Sempai như anh, hiền hòa nho nhã mà cuồn cuộn sóng trong lòng. 
Tôi đã được lẽo đẽo theo anh trải dài bóng mình theo bóng sương mù trên con dốc tuổi hai mươi suốt những năm đại học. 
Được tập tành học anh cách ghi lại cảm xúc của mình bằng những câu văn có vần có điệu thuở còn trong Ban văn nghệ của Meisei. 
Chỉ có điều tôi học hoài mà không viết ra nổi những "Dòng thơ bác học" như anh. Vâng,  "Dòng Thơ Bác Học", chữ mà một số anh em - hình như khởi đầu là anh TVThọ, một fan ruột của anh - đã dùng khi anh em exryu Tokyo bàn bạc chuyện thơ văn cách đây vài tháng, lúc đón anh chị Hiền - Hương qua chơi.

Vĩnh Trường thân mến,
Hôm nay như đã hứa với VT, PQ trở về Trang Thơ Văn Hội Ngộ Exryu để cùng được góp bút nghiên: 
Ta trở về đây góp bút nghiên
Mai sau ngày đó dẫu ưu phiền
Thênh thang thơ túi sầu thiên cổ
Chẳng lẽ mình ta một cõi riêng ?

Bài thơ anh viết vào những ngày cuối năm, và có lẽ hoàn tất vào đúng đêm 30, đêm mà anh viết :
Có những ca khúc mà hình như vô tình rất kén chọn thời gian, một năm chỉ lựa ra một thời khắc duy nhất được hát lên,  như để được nói với người phu quét đường và xin chiếc lá vàng làm bằng chứng yêu em.

Thú thật, tôi thích quá nhiều câu thơ trong bài này, 
- Sợi tóc vẫn xanh hoài trong vở
Phấn bụi thời gian ủ ước mơ.

- Hãy trở về đi kẻo nữa mai
Lời nào chưa nói buổi sơ khai
Thì đem hong nốt vần thơ nuối 
Gửi gió thay ta một tiếng cười !

- Hãy trở về như chưa bước đi
Xôn xao cứ ngỡ tuổi xuân thì
Thu sang em nhớ tô quầng mắt
Để lỡ ngày sau chẳng mấy khi !

Cũng như tôi thích quá nhiều từ ngữ quý phái và sống động,

"Phấn bụi thời gian", "kẻo nữa mai", "vần thơ nuối", "gánh đời lưu lạc", "túi sầu thiên cổ",...

Nên không biết sẽ phải giới thiệu bằng cách nào, giới thiệu từ đâu bài thơ nhẹ nhàng mà sâu lắng này.
Thôi, cho phép tôi "lay tỉnh" anh bằng cách trả lời một câu hỏi của Phùng Quân thôi nhé,
Hạnh phúc nào đây phút tỉnh say
Cho ta hỏi nhỏ lối đi này:
“Sân ga ngày nọ chiều nay có … 
Nắng vẫn trên đồi mây vẫn bay ?!”

PQ đã  khéo đánh dấu chấm than bên cạnh dấu hỏi (?!) để như cố gắng xác định cho mình là "Sân ga" ngày chia tay vẫn còn đó, dù mây có bay nhưng "nắng vẫn trên đồi !".
Nhưng PQ ạ, mọi chuyện đã thay đổi rồi, bởi ai đó đã ngu ngơ không chịu nhuốm màu cho ai đó, nên nắng ấy nào còn là nắng của riêng ai...  
Ngày ấy ráng chiều ngu ngơ quá
Chưa kịp nhuốm vàng đã vội tan (Tampopo - vt)

Có vô tình lắm không khi tôi đặt lại dấu chấm than (!) cho phủ định ?
Chắc là không đâu, bởi PQ đã biết rồi mà, nào có ai tắm 2 lần trong một giòng sông anh nhỉ.
À, hay phải nói là, có thi sĩ nào lại muốn tắm 2 lần trong cùng một giòng sông ?

PQ đi xa rồi, nên anh mới mong mình ngỡ tưởng,
Hãy trở về như chưa bước đi
Xôn xao cứ ngỡ tuổi xuân thì,...

PQ biết rồi, anh biết rõ từ khi...  
Một hôm quẳng gánh đời lưu lạc
Bỏ lại sau lưng tiếng thở dài.

Biết rồi mà vẫn như tỉnh như say, vẫn như chưa từng biết. 
Đó là một đặc quyền của thi sĩ, phải không anh ?
Trong khi chờ đợi câu trả lời của thi sĩ Phùng Quân,  
Xin mời các anh chị hãy "cùng gói ghém tâm sự"chuẩn bị hành trang với những "cảm xúc dường như vẫn còn lãng đãng chưa nguôi" để "trở về đây góp bút nghiên" cùng với PQ, để tiếp nối truyền thống Exryu mình với Trang Thơ Văn NHN-2019 này nhé.
Vâng, thêm một Ngày Hội Ngộ mới đang vẫy tay mời gọi các anh chị "Hãy Trở Về"...

Hãy trở về nghe tiếng nói xưa 
Nhìn nhau khi tóc đã thay mùa
Có phải trăm năm là huyễn mộng 
Nói cười quên hết cuộc tình thua !

Thanmen, vinhtruong,
***** 

Hàng Gió, 4/2/2019

Vĩnh Trường thân mến,


Hôm nay là ngày cuối năm, và đêm nay sẽ là Đêm Ba Mươi. 

Có những ca khúc mà hình như vô tình rất kén chọn thời gian, 
một năm chỉ lựa ra một thời khắc duy nhất được hát lên, 
như để được nói với người phu quét đường 
và xin chiếc lá vàng làm bằng chứng yêu em.

Hôm nay như đã hứa với VT, 
PQ trở về Trang Thơ Văn Hội Ngộ Exryu để cùng được góp bút nghiên: 


Ta trở về đây góp bút nghiên

Mai sau ngày đó dẫu ưu phiền
Thênh thang thơ túi sầu thiên cổ
Chẳng lẽ mình ta một cõi riêng ?


Bài thơ HÃY TRỞ VỀ, nguyên thủy khởi đi từ lần Exryu Hội Ngộ tại San Diego 2011, 
những lời gọi mời vẫn còn nguyên vẹn đó, và hình như vẫn còn thơm mùi mực mới... 

Lần Exryu Hội Ngộ 2019 năm nay, cũng là lúc PQ bâng khuâng nhìn lại cảm xúc ấy, 
muốn được viết thêm vài đoản khúc, như một phần CODA cho một ca khúc, 
mà cảm xúc dường như vẫn còn lãng đãng chưa nguôi...


HÃY TRỞ VỀ, 

hiển nhiên luôn là những lời mời gọi, 
và ý thơ bàng bạc, 
gói ghém tâm sự, 
ghi lại kỷ niệm và hoàn cảnh, 
nhiều giai đoạn trong bạn hữu Exryus.

Nghĩ như vậy bỗng nhiên PQ thấy vui vui, bớt đi nỗi băn khoăn vì như tâm trạng kẻ hát rong, 
dang tay góp gió, không đến nỗi một mình.
Thân mến,

Phùng Quân

HÃY TRỞ V...


Hãy trở về nghe lại khúc ca

Thanh xuân một thoáng buổi sang mùa
I-chô dạo ấy vàng thay lá
Áo mới tình em phơi dậu xa.

Hãy trở về trên những lối xưa
Đọc lại đôi dòng thơ Dưới Lá
Một thoáng ngu ngơ tình xứ lạ
Ngọt ngào chưa ngại chữ chia xa !

Hãy trở về đây trong phút giây
Tri âm so lại chút duyên này
Ngơ ngác dòng Seine từng phận mỏng
Cánh buồm hôm ấy gió heo may.

Hãy trở về đây những cánh chim
Hồ xưa đâu bóng nhạn đi tìm
Ký ức vẫn xanh màu mực tím
Giữ gió nghìn năm một cánh chim.

Hãy trở về đây căn gác xưa
Bên trang nhật ký chuyện đôi bờ
Sợi tóc vẫn xanh hoài trong vở
Phấn bụi thời gian ủ ước mơ.

Hạnh phúc nào đây vẫn kiếm tìm
Vô thường mới ngộ đã như quên
Trăm năm ngày cũ ngây ngô quá
Vẫn ước ngày sau một ánh nhìn.

Hãy trở về nghe tiếng nói xưa
Nhìn nhau khi tóc đã thay mùa
Có phải trăm năm là huyễn mộng 
Nói cười quên hết cuộc tình thua !

Hãy trở về đi kẻo nữa mai
Lời nào chưa nói buổi sơ khai
Thì đem hong nốt vần thơ nuối
Gửi gió thay ta một tiếng cười !

Hãy trở về mau kẻo nữa mai
Đường trần lắm kẻ đã phôi phai
Một hôm quẳng gánh đời lưu lạc
Bỏ lại sau lưng tiếng thở dài.

Hãy trở về như chưa bước đi
Xôn xao cứ ngỡ tuổi xuân thì
Thu sang em nhớ tô quầng mắt
Để lỡ ngày sau chẳng mấy khi !

Ta trở về đây góp bút nghiên
Mai sau ngày đó dẫu ưu phiền
Thênh thang thơ túi sầu thiên cổ
Chẳng lẽ mình ta một cõi riêng ?

Hạnh phúc nào đây phút tỉnh say
Cho ta hỏi nhỏ lối đi này:
“Sân ga ngày nọ chiều nay có … 
Nắng vẫn trên đồi mây vẫn bay ?!”

PHÙNG QUÂN

Cali, Hàng Gió

2019


* Phần chữ nghiêng, in đậm là những đoản khúc tiếp nối, mới viết xong.

Popular posts from this blog

Thư Ngỏ Ban Văn Nghệ

THƯ LIÊN LẠC SỐ 7 - 5/04/2019

Thông tin xe bus từ Hakodate airport về hotel