Ban Thơ Văn NHN-2019 - Lá Thư Số 12A

Gii thiu thơ văn - VT Túy Ngc




Tokyo, ngày 15 tháng 2 năm 2019
  
Tôi nhận lại được bài thơ Như đã xa rồi trong nỗi nhớ (3) này, của chị đúng vào những ngày Tokyo tuyết đổ, 
Thuở Đông Kinh một ngày đông lạnh 
Tuyết rơi đầy óng ánh long lanh 

Cùng với lời mời đến tham dự tiệc sinh nhật thất thập cổ lai hy của chị.
Tôi nhắc chị là, vậy "Những năm tháng sau này là Bonus chị nhỉ".
Tuổi bảy mươi! Tuổi về già hay tuổi mới chớm thu nhỉ ?

Còn vài năm nữa là cũng đến mình, không biết mình có còn khỏe mạnh minh mẫn được như chị không ?
Mấy năm trước, cũng tuổi đó, anh Cang phu quân chị, đã đưa tôi đi vòng khắp phố xá Paris mấy ngày. Vì anh là DHSinh tại Pháp trước chúng tôi nhiều năm, nên khi anh dẫn tôi đi ăn những quán xá thời sinh viên của anh nơi Xóm Học Paris (Quartier Latin), anh đã kể cho nghe nhiều giai thoại về những bài thơ của Nguyên Sa, Cung Trầm Tưởng, Vũ Hoàng Chương, dù anh bảo trừ Nguyên Sa là học ở đây, có lẽ 2 người kia chưa từng ở Xóm Học này ngày nào.

- Paris có gì lạ không em ?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em ?
(Nguyên Sa)

-Sao anh ngơ ngác, lạ lùng chưa
Em vẫn là mây tự kiếp xưa.
Trời xám Paris thu nặng trĩu
Lênh đênh sầu biết mấy cho vừa
(Vũ Hoàng Chương)

- Mùa thu Paris
Tràn dâng đôi mi
Người em gác trọ
Sang anh, gót nhỏ thầm thì
(Cung Trầm Tưởng)  

Ba anh em chúng tôi đã có những ngày rất vui ở Paris, những đêm cafe đến khi quán đóng cửa (anh chị uống rượu, còn tôi chỉ bánh ngọt cafe).  Có đêm đã khuya, anh còn bảo phải lên chỗ "độc" này ngắm dạ cảnh Paris mới đẹp. 
Anh lái xe chở chị và tôi chạy tới chạy lui loanh quanh cả chục vòng mới lên được đỉnh đồi. Đỉnh đồi nghệ sĩ Montmartre mới buổi chiều tôi đã đến tham quan. Lên đến nơi, chúng tôi chỉ còn ngắm được một Thánh đường Sacré-Cœur đã đóng cửa và một thành phố Paris đã tắt điện nghỉ ngơi. Hai chị em nhìn nhau thở phào nhẹ nhõm, may quá trời chưa sáng nên còn là dạ cảnh. Đồng hồ chỉ 1 giờ sáng.
Anh nhiệt tình vậy đó, nhưng ở tuổi bảy mươi ngoài việc quên đường, thỉnh thoảng anh còn phải dừng chân ngừng nghỉ, đợi ở đâu đó để chị Túy Ngọc dẫn tôi đi vòng vòng. 
Vậy chứ vài năm nữa không biết mình còn có nhiệt tình được với bạn bè như anh không ? Tôi nghĩ vậy. 

Ồ, mà phải trở lại với bài thơ của chị tôi muốn giới thiệu hôm nay..
Có lẽ vì bài "AOMORI" của anh Nguyễn Anh Tuấn có mấy câu, 
Lên xe tiễn em đi
Chưa bao giờ buồn thế (CTTưởng)
Còn luẩn quẩn trong đầu, làm tôi chợt nhớ đến Xóm Học Paris và anh Cang nên viết những dòng trên.
- Hay cũng có thể là tại những dòng viết về phố phường sáng rực và rộn ràng của VT Túy Ngọc này làm tôi nhớ đến những tối dạo chơi cùng anh chị ở Avenue des Champs-Élysées náo nhiệt phố phường, nơi có Arc de triomphe de l'Étoile luôn rực sáng đèn giăng,
Nhớ Ginza rực trời tuyết trắng
Shinjuku vẫn sáng đèn giăng
Shibuya náo nhiệt phố phường 

- Hay cũng có thể chỉ vì chữ bên nửa vầng trăng của Túy Ngọc,
Bốn mươi ba năm hằng ngóng đợi
Người xa rồi bên nửa vầng trăng

Mà tôi nhớ đến chữ khuất nửa vầng trăng của Nguyên Sa chăng, để từ đó dòng ký ức cùng anh chị nơi Paris đã như lũ lụt tràn về,
- Em có đứng ở bên bờ sông ?
Làm ơn che khuất nửa vầng trăng
Anh về có nương theo giòng nước
Anh sẽ tìm em trong bóng trăng
(Nguyên Sa)  

Xin mời các anh chị đọc bài thơ này, bởi sợ nếu viết nữa, tôi sẽ thay vì viết quảng cáo cho NHN sắp đến thì lại nuối tiếc về những ngày Paris Hội Ngộ đã qua. 
Trong khi thi sĩ VT Túy Ngọc đang muốn hướng chúng ta đến một tương lai, một điểm hẹn kế tiếp, nơi cũng có những cung đường nghệ sĩ như ở đồi Montmartre. Đó là Kênh đào Otaru một điểm hẹn trong NHN Hokkaido.
Chờ một ngày quay về điểm hẹn 
Cho tình xưa quấn quýt nỗi niềm ...

Và xin hẹn gặp các anh chị tại lá thư số 14. 
Tôi xin trở lại với đề tài Xóm-Học-Tokyo với những vần thơ của các thi sĩ Exryu chúng ta.

Thanmen, vinhtruong,

* * * * *

Như đã xa rồi trong nỗi nhớ  ( 3 )

Như đã xa rồi trong nỗi nhớ 
Bỗng chợt quay về giọt tình thơ
Đông qua chưa sao Xuân tìm đến ?
Giấc mộng Xuân kỷ niệm cơ duyên ...

Thuở Đông Kinh một ngày đông lạnh 
Tuyết rơi đầy óng ánh long lanh 
Tuyết ngại ngùng ghi dấu sang đông 
Làm ngỡ ngàng chân người xứ nóng ...

Nhớ Ginza rực trời  tuyết trắng
Shinjuku vẫn sáng đèn giăng
Shibuya náo nhiệt phố phường 
Tìm ... Saké  quên lạnh thấu xương ...

Rồi tuyết rơi Densha lăn bánh
Xé đường rầy rước khách lữ hành  
Kokusai kia Nhật ngữ ... ê , a ...
Đón chân người viễn xứ phương xa ...

Đông qua đi rồi đông lại đến
Theo thời gian nỗi nhớ nhiều thêm
Chờ một ngày quay về điểm hẹn
Cho tình xưa quấn quýt nỗi niềm ...

VT Túy Ngọc ( Sydney  15 / 01 / 2019 )

Popular posts from this blog

THƯ LIÊN LẠC SỐ 7 - 5/04/2019

Thông tin xe bus từ Hakodate airport về hotel

Thư Ngỏ Ban Văn Nghệ