Ban Thơ Văn NHN-2019 - Lá Thư Số 6

Giới thiệu thơ văn - Lê thị Hàn




Hòn Ông- Nhatrang, ngày 26 tháng 1 năm 2019

Như đã viết ở thư trước, tôi nhận được 1 số bài thơ văn hướng về NHN của các anh chị gửi đến trước lúc chúng ta mất anh Khuôn, nhưng không tiện gửi lên trong không khí tưởng nhớ u buồn nên phải giữ lại. Bắt đầu từ hôm nay xin sẽ lần lượt giới thiệu tiếp.
Rất mong các anh chị sẽ trở về với không khí chuẩn bị NHN để sáng tác tiếp cho.
Hôm nay,
Xin giới thiệu đến các anh chị những lời ngọt ngào thoảng gió heo may, điệu ru nhẹ nhàng mà sâu thẳm, bảng lảng như sương mà lại mặn mà như muối. 
Như sương muối Hòn Ông - Nha trang này, nơi tôi đang một mình một cõi, trong căn phòng cột tre liếp lá đơn sơ, thả hồn về những dốc cao ngày cũ, lối ngõ quanh co... 
*****

Tôi nhận được vài dòng viết thêm của chị Hàn, sau khi đã nhận được bài "Mùa Thu Đông Kinh” của chị.
Trường ơi, 
"Cho thêm vài câu để giới thiệu

 Đã bao nhiêu mùa Thu qua đời mình
Bao nhiêu mùa Thu trên xứ người
Có lẽ mùa Thu Đông Kinh vẫn là mùa Thu đẹp nhất

Gửi các bạn"

Một lời giới thiệu chung mà tôi cứ ngỡ chị gửi riêng cho mình. Dù tôi chưa bao giờ được hân hạnh cùng chị ngắm lá vàng rơi.  (Chỉ có 1 lần được anh Vinh điện từ VN qua nhờ đón chị tại Narita đưa chị về ngắm hoa Anh Đào, Sakura Hanami ở vườn Ngự Uyển Shinjuku Gyoen, vội vã chụp vài tấm hình, rồi lại đưa chị về Narita để nối tiếp chuyến bay về Mỹ).
Tôi đã ngỡ chị gửi cho riêng mình, bởi có lẽ có mấy ai mang cùng tâm trạng.
Có biết bao nhiêu nơi trên thế giới này cũng được nàng Thu thăm viếng, và cũng có biết bao cánh Thu đã nam lại trên mảnh đất Đông Kinh này. Nhưng có lẽ chỉ một ít người trong số tỉ tỉ con người, đó là Exryu chúng ta mới có những mùa Thu thật đẹp trên đất Đông Kinh, và còn ít hơn nữa, chỉ có 1 số Exryu trong Exryu mới có mùa Thu đẹp nhất trong đời mình ở nơi xứ "Hoa vàng lá đỏ - Đường quanh co lối - Bóng tối ngọt ngào”.
Xin cùng đọc,

Mùa thu Đông Kinh,
Đèn vàng chữ đỏ
Dốc cao ngày cũ
Quán nhỏ mịt mù
Hàng cây rũ lá 
Bóng tối tò mò
Người xưa về đó, 
Cỏ cây thì thầm.

Còn gì đẹp hơn và đặc sắc hơn nhỉ, chỉ nhắc đến con dốc thôi là bao người trong chúng ta đã cảm thấy lòng mình chùng lại trũng sâu xuống để bao giòng kỷ niệm như thác lũ chảy về.

Ngàn sao khẻ hỏi
Người ngồi bên nhau
Chuyện ngày xưa ấy
Có thấy buồn không

Ngày xưa thì buồn lắm chứ, nhưng bây giờ tôi đã dần biết cách thụ hưởng một thứ vượt thời gian rồi, vượt thời gian để,
Hồn xưa sống lại
Quá khứ mặn mà
Đường xa ái ngại
Ai đem về hơi thở trần gian

Vượt thời gian để,

Thương ngày tháng cũ
Trên đường lữ thứ
Tình mong manh như buớm
Ai đem về hương mát thời gian

Tôi cũng có nhiều bài thơ về những con dốc, nhất là con dốc Meisei trường tôi. Một con dốc mà tôi nghĩ cả đời tôi sẽ không vượt qua được.

Con dốc đó vẫn vắt ngang tâm tưởng
Nên bao năm tôi vẫn ... giữa núi đồi (vt)

Mặc dù, 

Rồi có một chiều lãng đãng mây
Soải theo triền dốc dưới hàng cây
Nằm nghe đất gửi hương em lại
Gió bảo đời em đã đổi thay (vt)

Vâng bây giờ tôi hiểu ra loại hương mà đất đã gửi lại cho tôi khi nằm trên triền dốc cũ chính là 1 loại ”Hương mát thời gian” mà Lê thị Hàn đã gửi đến cho chúng ta hôm nay.
Xin cho tôi viết lại 4 câu này để khắc ghi vào tâm tưởng mà vượt được qua con dốc của chính mình,

Thương ngày tháng cũ
Trên đường lữ thứ
Tình mong manh như buớm
Ai đem về hương mát thời gian

Cảm ơn chị đã cho chúng ta một vài phút lãng mạn, vượt thời gian trở về "Dốc cao ngày cũ" để thấy được "Ai về mang hương mát thời gian”.

Xin mời các anh chị nâng nhẹ gót hài bước vào Mùa Thu Đông Kinh của chúng ta...
(Với Version mới nhất theo tháng ngày)

*****

Đã bao nhiêu mùa Thu qua đời mình
Bao nhiêu mùa Thu trên xứ người
Có lẽ mùa Thu Đông Kinh vẫn là mùa Thu đẹp nhất
Gửi các bạn

Mùa Thu Đông Kinh

Mùa thu Đông Kinh
Hoa vàng lá đỏ
Mình ngồi bên nhau
Chuyện ngày xưa kể mấy cho vừa

Đêm Roppongi
Đèn vàng chữ đỏ
Dốc cao ngày cũ, quán nhỏ mịt mù
Harajuku, Omote sando
Hàng cây rũ lá, bóng tối tò mò
Người xưa về đó, cỏ cây thì thầm

Komaba, Hongo San Chome
Bước về ga cũ, nhìn chòm sao Bắc đẩu tình si
Tokyo, Nagoya, Osaka
Quá khứ đâm đà
Thời gian rào tạt
Trên đường lữ thứ,
Ai đem về hơi thở thời gian

Mùa thu Đông kinh
Rừng gió Trời mưa
Bụi hoa cẩm đường 
Bên bờ kỷ niệm
Quá khứ đâm đà, mùi thơm nhè nhẹ
Trên đường lữ thứ
Tình mong manh như buớm
Ai đem về hương mát thời gian

Muà thu Đông Kinh, 
Hoa vàng lá đỏ
Đường quanh co lối
Bóng tối ngọt ngào
Ngàn sao khẻ hỏi
Người ngồi bên nhau
Chuyện ngày xưa ấy
 Có thấy buồn không

Mùa thu Đông Kinh,
Rừng gió trơì mưa
Hoa cúc vàng tươi,
Đưa về chốn cũ
Hồn xưa sống lại
Quá khứ mặn mà
Đường xa ái ngại
Ai đem về hơi thở trần gian

Muà thu Đông Kinh, 
Bên bụi cúc vàng, 
Tràn hoa kỷ niệm
Nhè nhẹ ngát huơng
Thương ngày tháng cũ
Đường xa lối nhỏ
Sương mù bóng lẽ lung linh
Bao giờ mình nối tay mình trong tay

Muà thu Đông Kinh
Sao qua quá vội
Ngày tháng đơn côi
Vẫn hoài chờ đợi
Tình xa vời vợi
Tay với mỏi mòn
Em ơi, mấy thuở quay về
Tình ta còn lại nơi này đây em…

Lê thị Hàn
New Otani, Asakusa 
Nhiều ngày tháng…


Popular posts from this blog

THƯ LIÊN LẠC SỐ 7 - 5/04/2019

Thông tin xe bus từ Hakodate airport về hotel

Thư Ngỏ Ban Văn Nghệ